Thời Gian Tươi Đẹp Nhất

thoi gian tuoi dep nhat truyen dam my truyen-gay

Chương 1: Tôi ngủ lại với cậu?


Vũ: "Sắp đến kì thi tốt nghiệp rồi, cậu học hành một cách nghiêm túc hơn nữa có được không?"

Phong: "Cậu cảm thấy tôi theo đuổi cậu như vậy là chưa đủ nghiêm túc ư? Được rồi, tôi sẽ nỗ lực hơn nữa!"

Vũ: "Cậu bị ấm đầu à? Kỳ thi này sẽ quyết định tương lai sau này của cậu đó, đừng có giỡn nữa được không?"

Vũ vô cùng tức giận khi Phong chả chịu tập trung ôn luyện gì cả, cứ thế này làm sao thi đủ điểm để học chung trường đại học đây, rồi làm sao ở chung nhà được, thiệt là tức quá mà.

Phong: "Tương lai của tôi chính là cậu, cậu vào trường đại học nào tôi cũng sẽ vào trường đó, nơi nào có cậu nơi đó có tôi."

Vũ: "Còn vài ngày nữa là thi thử rồi đó, hãy cho tôi thấy những gì cậu vừa nói không phải là nói phét đi!"

Phong: "Nếu tôi hơn điểm cậu thì đồng ý làm người yêu tôi nhé!"

Vũ: "Cơm trưa xong qua nhà tôi bắt đầu ôn tập liền."

Nói xong Vũ quay đi, trên môi nở một nụ cười thật yêu đời. Phong đứng nhìn theo bóng người đi mà lòng đầy khoái chí, nói với theo:

"Thế tối có cho tôi ngủ lại với cậu không?"

"Không!"

Vũ vẫn bước đi, không quay lại vì mặt cậu sắp đỏ lên khi tự mình tượng ra những tình huống nào đó khi mà cậu và hắn ngủ chung giường với nhau.

Chương 2: Tôi cởi nốt cái quần luôn nha?


Đang lặng lẽ cùng nhau làm bài tập thì Vũ giật mình trước hành động của Phong:

"Cậu làm gì đấy, sao tự nhiên cởi áo ra làm gì?"

Hôm nay là một ngày trời nắng cực to, từ sáng sớm đã nóng rồi đến trưa thì lại càng bức bối hơn, cộng thêm combo cúp điện luân phiên nữa, thật là một ngày "tuyệt con mẹ nó vời" luôn.

"Nóng quá, chịu hết nổi rồi!"

Những giọt mồ hôi li ti đang thi nhau trượt trên làn da căng bóng của Phong làm Vũ có chút xốn xang trong lòng:

"Thật sự nóng lắm hả?"

"Ừm nóng lắm luôn. Hay là tôi cởi nốt cái quần luôn nha!"

Phong tinh nghịch nháy mắt làm Vũ đơ mất vài giây sau câu nói đầy ẩn ý. Vũ lúng túng lắp bắp:

"Điên...điên à, người ta nhìn thấy bây giờ..."

"Phòng cậu chỉ có tôi với cậu thôi, có ai nữa đâu mà sợ? Hay cậu sợ nhìn thấy..."

Cụm từ "thằng em của tôi" còn chưa kịp nói ra thì Phong đã bị Vũ nhanh miệng cướp lời:

"Nín ngay, tôi đi lấy nước cho cậu."

Vũ nhanh chóng đi lấy nước uống, chắc tại vì hôm nay quá nóng, nóng đến nỗi làm mặt đỏ ửng luôn rồi. Nhìn thấy Vũ như vậy Phong khoái chí nói với theo:

"Ơ, tôi có mặc sịp mà, có thả rông đâu, cậu ngại cái gì chứ, không sớm thì muộn sau này cũng phải thấy thôi mà."

Chương 3: Mau lên giường thôi


"Bây giờ cũng muộn rồi, hôm nay học đến đây thôi."

Vũ xem đồng hồ thì thấy đã 11 giờ 30 phút, nghỉ thôi mai còn phải lên lớp nữa, không nên cố quá làm gì rồi đi học muộn sẽ càng phiền phức hơn nữa.

"Chờ đã, cậu giảng giúp tôi bài này đi, tôi vẫn chưa biết cách giải như thế nào!"

Phong trưng ra ánh mắt cún con đầy mong chờ được nựng yêu, thật ra Phong làm được bài đó nhưng bây giờ mà kết thúc thì sớm quá, làm sao lấy cớ để ở ngủ lại nhà Vũ mới quan trọng thôi.

"Vẫn muốn làm tiếp à, sao hôm nay siêng học thế?" 

Vũ nhìn Phong có vẻ dò xét nhưng không thấy điều gì bất thường, cậu nói tiếp: "Cậu đã muốn học tiếp thì tôi cũng ok!"

Trong lúc Vũ hào hứng giảng bài tập thì Phong cười thầm trong bụng: "Ngây thơ quá, mình phải nhanh nhanh mới được kẻo thằng khác nó rình mò thì rách việc."

"Đó, chỉ có như thế thôi, cậu hiểu chưa?"

Phong nhăn mày, ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ: "Ừ cũng hiểu hiểu chút chút..."

"Nhìn cái mặt kia là biết không hiểu rồi! Nghe kỹ lại lần nữa nhé!"

Vũ vẫn tiếp tục giảng bài, Phong thì giật gù giật gù ra vẻ: "À đúng đúng, chỗ đó giờ mới hiểu, cậu thật siêu quá!"

"Giờ đã thông rồi chứ!"

"Ừ đã hiểu rồi!"

"Thôi cậu về đi, tôi phải đi ngủ, 12 giờ rồi kìa."

"12 giờ rồi, cậu nỡ đuổi tôi ra đường trong lúc này, ngoài kia bây giờ quá nguy hiểm, cậu thừa biết mà!"

"Thôi bớt bớt giùm tôi, 2 nhà sát vách mà cứ làm như xa xôi không bằng, tôi sẽ canh cho tới khi cậu vào nhà, ok?"

"Cậu tuyệt tình vậy sao, nhà tôi giờ này ngủ hết rồi, về phải kêu cửa kiểu gì cũng bị ăn chửi." 

Phong trưng ra cái mặt như vừa bị giật mất xổ gạo.

"Không nói nhiều, cậu xếp sách vở lại rồi về mau, tôi buồn ngủ rồi!"

Không phải cậu không muốn cho Phong ngủ lại, mà lần cho phép ngủ lại cách đây nửa năm vẫn làm cậu cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.

"Biết rồi!"

"Vậy mới là bé ngoan!"

"Không muốn, chỉ muốn hư hỏng cùng cậu thôi!"

Vũ đẩy Phong ra khỏi phòng, đang định tiễn Phong về thì mẹ Vũ bất thình lình xuất hiện.

"Ủa, hai đứa mới học xong đấy hả, giờ còn định rủ nhau đi đâu nữa đó?"

"Giờ này nửa đêm rồi thì đi đâu nữa mẹ, con đuổi nó về."

"Con cũng biết là nửa đêm rồi mà lại đuổi bạn về, bên ngoài nguy hiểm rình rập ai mà biết được."

Phong như bắt được vàng, liền hùa theo:

"Đúng đúng rồi cô ơi! Dạo này bọn trộm chó manh động quá nên con cũng sợ." 

"Thôi con ở lại với Vũ đêm nay đi, bên ngoài nguy hiểm quá!"

"Ủa mẹ ơi, nhà nó sát vách nhà mình mà? Có gì mà nguy hiểm?"

Vũ thầm khóc trong lòng: "Ôi mẹ ơi, ngủ chung với nó mới là nguy hiểm đây nè!"

"Thôi không nói nữa, hai đứa vào phòng ngủ liền cho mẹ, mẹ khóa cổng rồi, lười mở lắm, mẹ đi ngủ tiếp đây."

Bà quay lưng đi, bỏ lại Vũ và Phong với hai tậm trạng trái ngược nhau.

"Tôi buồn ngủ quá rồi, mau lên giường thôi!"

"..."

Chương 4:


Sắp ra rôi....
Chương:

Tác giả: #Chuyện_Chàng_Gay
#Thời_gian_tươi_đẹp_nhất #thoigiantuoidepnhat #chuyenchanggay #truyện_gay #truyengay #đam_mỹ #dammy #truyendammy #truyên_đam_mỹ #tình_yêu_đồng_tính #tinhyeudongtinh #tình_yêu_con_trai #tinhyeucontrai #LGBT #GAY

Đăng nhận xét

0 Nhận xét